399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM
Mỗi buổi tối, nhà tôi phải bắt được vài ba con chuột ấy chứ. Nói thật cả nhà ai cũng lo cho bố, mọi người khuyên bắt chuột bằng tay nguy hiểm lắm, bị chuột cắn thì hậu quả không lường trược được nhưng tất nhiên, bố tôi không nghe ai cả. Ông vẫn hằng ngày hiên ngang giải quyết cả đại gia đình nhà chuột.
Cho đến một hôm, một con chuột to ngang bắp chân người lớn chạy vào bếp, mẹ tôi vô cùng hốt hoảng gọi bố tôi. Ông vừa chạy vào vẫn còn đang lóng ngóng, con chuột đã sợ hãi chạy trốn, bố tôi vừa định vồ, nó đã cắn mạnh vào chân ông. Cả nhà được phen hoảng sợ, bố tôi ngồi phịch xuống ôm chân. Mẹ tôi thấy vậy thì sợ hãi khóc bởi vì chuột cống cắn rất độc, không biết bố tôi có làm sao không. Anh tôi ngay tức khắc lấy xe chở bố vào bệnh viện. Vết cắn khá sâu, bác sĩ còn phải tức giận mắng :’làm gì để chuột cống cắn thế này hả ?’. May quá bố không sao, nhưng từ đó mẹ tôi cấm ông bắt chuột bằng tay.
Tất nhiên sau hôm đấy, chuột chẳng giảm đi mà còn tăng thêm. Nhà tôi có vấn nạn mới: Chuột vô cùng nhiều, còn mèo thì bơ đẹp chúng nó, hay là mèo cũng sợ chuột cắn ?! Vì thế mà nhà tôi quyết định sử dụng thuốc diệt chuột. Bố tôi ngồi một bên hậm hực bảo rằng giờ chuột khôn lắm, chúng nó chẳng ăn thuốc diệt chuột đâu. Bây giờ, ngoài nỗi lo chuột cắn phá đồ đạc, nhà tôi còn sợ chuột cắn người nữa. Mẹ tôi quyết tìm ra loại thuốc diệt chuột hiệu quả nhất. Mỗi góc nhà, bà lại để 1 viên thuốc diệt chuột. Chẳng biết bố tôi nói sai hay thuốc diệt chuột tốt quá, dụ hết được cả họ nhà chuột, mà mẹ tôi đặt viên nào y như rằng hết sạch. Chỉ sau một đợt diệt chuột duy nhất, nhà tôi vắng bóng chuột hẳn, chắc chúng nó cạch mặt nhà tôi ra đây mà. Kết quả, bố tôi thì mất việc, còn cả nhà thì bớt lo.